Lần sau, có nói chuyện với ai, xin bạn nhớ tới điều đó. Và đổi ngày đó lấy tấm giấy một trăm, y cũng không đổi. Hồi Franklin còn nhỏ, thô lỗ và vụng về, một ông bạn già dạy cho ông những chân lý nghiêm khắc này: "Ben, mày thiệt khó chịu.
Một phần lớn, nhờ có thuật đó mà tôi thành công". Một nhà chế thuốc giết chuột, phân phát cho những người mua buôn, một dụng cụ để bày hàng, trong đó có hai con chuột sống. Sáng hôm sau, ông Schwab trở lại.
Trong một bài tiểu luận về "Nhân tánh" ông kể: Một lát, thấy nóng quá, lão già lau mồ hôi trán và cởi áo. - Sau cùng, khi họ bình tĩnh hơn, biết phải trái hơn, tôi mới gợi lòng chính trực và công bằng của họ.
Nhưng, khi vì rủi ro, người bếp làm cháy món thịt quay thì bà đã không phàn nàn, còn vui vẻ tha thứ mà ăn. Khi đi về cùng với ông Grammond, tôi nói: "Anh biết câu đó của Shakespeare mà!". Một người, trong ba năm làm việc chung một phòng với nhà kinh tế học trứ danh Owen D.
Nhưng tôi chưa thấy phòng làm việc nào lót ván đẹp bằng phòng này. Một hãng lớn nọ, chế dầu thơm phái ông James B. Bạn muốn bạn thâm giao với bạn đồng nghiệp cực lực tán thành và không tiếc lời ca tụng bạn.
Ông lại khuyên tôi nên ở châu u bảy tuần lễ. 4- Kẻ phú quí tới bực nào mà không có nó thì cũng vẫn còn nghèo; còn kẻ nghèo hèn tới đâu, mà sẵn có nó thì vẫn còn cái vốn vô tận. Cái đó có chi lạ? Ai trong chúng ta mà không tự cho là quan trọng, tối quan trọng?
Và khi ông đọc, sống lại những ngày tươi sáng rực rỡ, bây giờ đã tan như mây khói, cả hai đều rơi lệ. Ông có thói quen mỗi ngày đi dạo qua hết các gian hàng của ông. Nhưng tôi thú rằng nhớ lại bức thư đó tôi xấu hổ lắm".
Bà chê ông mũi lệch, bà chê môi dưới ông trề ra, bà chê ông có vẻ ốm đói; tay chân lớn quá mà đầu thì nhỏ quá! Hai ông bà trái ngược nhau về đủ mọi phương diện: giáo dục, tính tình, thị hiếu. Lần lần, những câu đáp của người đó thành một chuỗi "có", ông dẫn người đó đến một kết luận mà nếu đưa ra ít phút trước, người đó đã cương quyết kích bác. Hôm nọ tôi lại sở Bưu điện.
Rockefeller thỏa mãn nó bằng cách cất ở Bắc Kinh (Trung Hoa) một nhà thương tối tân để săn sóc hàng triệu người nghèo, mà ông chưa từng và sẽ chẳng bao giờ thấy mặt. Franklin đã khuất một trăm rưỡi năm rồi mà triết lý của ông vẫn còn có những kết quả dị thường. Tôi tưởng tượng nhà buôn đó tự nhủ: "Nếu ông ta đương gặp sự khó khăn, thì có thể nhờ cậy mình được.
Mấy khách hàng khác cũng vậy, trừ một người nhất định không trả một đồng nào hết. Nhưng bây giờ tôi trả lời: tôi "chỉ muốn hỏi ý ông thôi; tôi muốn biết sau này nó còn thôi nữa không và làm sao cho nó khỏi thôi". Ngay từ hồi sơ sinh, bất kỳ một hành động gì của ta cũng vì lợi hết.