Tốt nhất nên vạch ra sơ lược những ý chính trong đầu. Hài hước là một yếu tố luôn được hoan nghênh, trừ những trường hợp đặc biệt như thông báo chiến tranh hay một căn bệnh hiểm nghèo nào đó. Đó là chia sẻ của tôi dành cho bạn.
Nhưng dù sao thì bạn cũng nên cẩn trọng. Đây là ngày đầu tiên tôi bước vào nghề phát thanh. Một chương trình thành công tức phải vừa bổ ích vừa hấp dẫn.
Anh bạn you know liệu có giao tiếp hiệu quả không nếu cứ để thói quen bạn biết không lấn áp? Một thói quen nhỏ nhưng đem lại một tác hại có thể không nhỏ chút nào. - Chào anh, xin anh cho biết lý do vì sao anh đã tình nguyện trở thành một phi công? Sau đó, Herb ghi thêm đòn quyết định: Thưa thầy, chúng em bị đuổi học, nhưng thầy sẽ chịu ảnh hưởng đấy ạ!.
Và tôi sẽ cố gắng làm hết mình, thật chí còn thích thú nữa chứ sao. Họ hiểu bạn đang nói điều gì, họ thấy sự chân thật, tự nhiên của bạn. Anh chàng cứ hết vâng, không, rồi lại tôi không biết.
Điều quan trọng nhất trong buổi lễ là tôi phải nói một bài diễn văn trước đông đủ các khách mời những người bà con họ hàng thân thuộc. Hãy nhỏ nhẹ trình bày lời giải thích, và đừng quên dùng hai chữ giúp tôi: Nhưng biết đâu như thế lại tốt hơn…
Cách nói của Louis Nizer là cách xây dựng những sự kiện thành một chuỗi, và tạo những tình huống kịch tính có thể xảy ra. Phát thanh viên muốn thành công thì phải biết chia sẻ với khán thính giả những vấn đề mà họ gặp phải, những suy nghĩ chân thực của họ. Hãy viết ra giấy bài nói, chi tiết từng từ một hay sơ lược tùy vào thói quen của bạn, nhưng phải rõ ràng và đủ ý.
Một Al Gore trong chính trị khác với một Al Gore ở đời thường. Stengel trả lời tỉnh rụi: Ồ, có đấy thưa ngài. Ngay tôi cũng cho rằng việc này rất dễ… thất bại.
Nếu chúng ta bị khớp trước đám đông, nếu chúng ta e dè và lúng túng thì không thể làm nên trò trống gì được. Đơn giản nhưng hài hòa. Bạn biết không, tôi như một đứa trẻ lang thang không một xu dính túi, và cứ sáng sớm lại tha thẩn đến cổng đài phát thanh.
Có khả năng nói về mình một cách thật lôi cuốn thậm chí còn làm người khác cảm thấy tò mò và muốn biết nhiều hơn nữa. Những lời đầu tiên này đã làm vài người tủm tỉm. Không cần thiết phải như vậy.
Hãy xem việc rút lui của bạn là một điều hết sức tự nhiên. Và thật tuyệt nếu bạn đang sống một mình, bạn có thể nói vô tư, nói sảng khoái… bất cứ lúc nào! Thỉnh thoảng tôi cũng hay làm như vậy. Suốt ba mươi năm nay tôi đã lau chùi hai bức ảnh.