Trong kỷ nguyên của mình, Watson biết không phải nhà tư bản nào cũng thực hiện những điều tốt đẹp đó. Ngày gia nhập công ty này, ông nhận thấy các bữa ăn trưa được phục vụ rượu bia. Một vị CEO đủ sức trong trường hợp này có nghĩa phải là một nhà chuyên nghiệp am tường cách vận hành một tập đoàn có mặt trên
Người ta thường mua tủ của cơ sở này về để đựng hồ sơ. Đầu năm 1963, IBM đã dẫn đầu về doanh thu vựơt qua cả Sperry Rand nhà sản xuất của Univac. Phán đoán của ông đã chính xác khi dòng nước ngập tràn thành phố chẳng bao lâu sau đó.
Khi lắng nghe cẩn thận thì người ta nuôi được tính khiêm tốn. Trong khi đó, bộ phận người lao động tri thức tăng lên khoảng 33%, bao gồm cả nhân viên dịch vụ, trong toàn bộ lực lượng lao động. Watson chỉ để IBM tham gia dự án này ở khâu thiết kế thiết bị đọc thẻ.
Watson đứng lên đi về phía tấm bảng trắng đặt gần ông nhất. Chúng ta luôn luôn nhớ rằng, con người dùng thời gian để làm ra tiền bạc. Bạn có thể chán nản do thất bại hoặc là bạn có thể học được từ nó.
Và thái độ đó cho phép người ta đủ khả năng để chia sẻ quan điểm và hiểu biết của đồng sự. Cho đến năm 1933, biên niên sử của IBM còn ghi nhận rằng, Watson đã nói điều này trong một bối cảnh có tính chính thức. Chăm lo bằng quỹ hỗ trợ đối với những người hi sinh và thân nhân của họ.
Nhưng trên bảng Watson lại để lên đó những cuộn giấy lớn. khác như sợ rằng kinh nghiệm quý giá của mình bị lãng quên. Những bộ trang phục lịch sự chính là một ví dụ trực quan nhất cho văn hóa khác biệt của IBM, vào thời kỳ của Watson.
Những vĩ nhân làm nên những chiến công hiển hách mới cuốn hút tâm hồn và ý chí của ông. Họ là những nhà kinh doanh cao cấp thuộc Chủ tịch Watson có mặt trên tàu.
Vì thế, tổ chức của Watson vừa mang tính tư tưởng của cá nhân ông vừa mang dấu ấn kinh doanh của nhà công nghiệp dẫn đường. Watson đã chi nửa triệu đôla cho công trình này nhưng giờ đây ông không biết phải làm gì với cỗ máy dài 16m và cao đến gần 2,5m. Khách hàng hài lòng và nhân viên phấn khởi thì tự nhiên công ty làm tròn bổn phận bảo vệ lợi nhuận của cổ đông.
Ông bắt đầu tìm cách đốt nóng cử tọa bằng những từ ngữ tạo cảm giác khẩn trương và ý thức rằng người ta rất dễ mắc sai lầm trong khi thời gian là một đi không trở lại. Cắt giảm chỗ làm trở thành một kỹ thuật cho phép của thời đại. Nhưng rút cuộc ông đã đúng.
1914, những chiếc ghế bằng gỗ trong khán phòng khách sạn New York đã đủ 30 người ngồi. Các nhà tư bản Mỹ giờ đây đã thấy quá rõ sự nhỏ bé của thị trường trong nước. Nhưng nó không hề đúng chút nào.