– Cuối cùng thì anh cũng bị đánh gãy xương thôi. Khi đã có thu nhập, con bắt đầu áp dụng quy luật thứ nhất của vàng. Người nô lệ quay về trang trại bẩm báo, người nông dân bèn bảo:
Tôi rất an tâm khi cho ông ấy vay tiền, vì Aggar là một người đứng đắn và rất có uy tín, đã vay thì luôn trả sòng phẳng cả vốn lẫn lãi. Ôi chao! Những người khách viễn du vẫn thường nói là chúng ta đang sống trong một vương quốc giàu có nhất trên thế gian, nhưng tiếc thay, cả hai chúng ta không nằm trong số những người giàu có. - Đây là một vấn đề rất hay và đáng để chúng ta thảo luận.
Thật sự cháu không muốn làm việc một chút nào sao? Vì vậy, các bạn hãy xem xét cẩn thận các thói quen chi tiêu của mạn sẽ nhận ra một số khoản chi tiêu của mình. Nếu bạn muốn sống một cách thoải mái, thì ngay bây giờ bạn cần phải lên kế hoạch chi tiêu cho mình.
Bẵng đi một thời gian, ông chủ trang trại lại tìm đến tôi và thuật lại chuyện một người khách phương xa cho biết, ở quê của ông ta có nuôi những bầy dê rất kỳ lạ. – Nó đã cho chúng ta một bài học về sự khôn ngoan. Còn nếu trường hợp nhà vua không mua, chúng ta vẫn có thể bán đồng cho những người đúc khiên, làm tượng…
Khi còn là một thanh niên, tôi rất nghèo khổ nhưng luôn mong muốn có được nhiều vàng. – Tôi cảm động nói, rồi chợt hỏi bà – Thưa bà, theo bà thì con có linh hồn của một người tự do hay của một kẻ nô lệ? - Tôi cũng xin được phát biểu về vấn đề này.
Trái lại, tôi muốn mình trở thành một khách mời danh dự trong bàn tiệc của những gia đình giàu có ở Babylon. Các bạn cũng không chịu học những quy luật chi phối việc làm giàu, hoặc không chịu tuân thủ theo những quy luật đó nên cái đói, cái nghèo vẫn đeo bám mãi. Ông ấy hứa sẽ chia lợi nhuận cho cháu.
Họ vẫn nghèo đói, vất vả và lam lũ, có khi suốt cả cuộc đời vẫn không thoát khỏi cuộc sống cơ cực đó. - Tôi rất thích bánh của cậu, nhưng tôi còn thích hơn cách bán hàng rất dễ mến của cậu. Chính bản thân mỗi người phải tự vận động để hiểu rõ mọi chuyện và sẵn sàng nắm bắt các cơ hội đến với mình.
Và chỉ sau một thời gian ngắn, Nomasir cũng trở nên giàu có và trở về Babylon đoàn tụ với gia đình. Tôi ngồi dậy và ngơ ngác nhìn chung quanh. - Arkad! – Nhà vua hỏi – Có phải nhà ngươi là người giàu có nhất tại Babylon này không?
Sự hoành tráng, đồ sộ và nguy nga của thành Babylon chỉ còn là huyền thoại. - Ông cũng bị xiềng xích giống như một kẻ nô lệ sao? – Hadan Gula lại càng thắc mắc. Anh vẫn còn khối vàng ra đó!".
Theo lời cha, Nomasir ra đi để thực hiện chí hướng của mình. Ông nghĩ đã tới lúc mình cần nghĩ cách làm thế nào để có thể kiếm ra tiền và chuộc lại sự tự do cho mình. Đối với họ, cuộc sống không có niềm hy vọng.