Sau những thành công rực rỡ đó tới những thành công khác trong một châu du khắp hoàn cầu. Phải là một người thông minh, một nhà mô phạm như ông mới có thể xử sự như vậy. Từ hồi đó tôi chưa hề đau thêm một ngày nào nữa".
Lần tới thăm ông, tôi nhận thấy mỗi năm có đến hai vạn du khách đến xem sở nuôi rắn của ông. Một tối, tôi vặn vô tuyến điện và nghe thấy một câu kỳ cục. Rồi tắt máy quạt, máy lạnh và tất cả những máy điện cốt cho không có tiếng động nào hết.
Vì vậy mà tôi rất mang ơn tác giả, viết một bài Tựa tôi lấy làm đắc ý để giới thiệu với độc giả, và cuối bài, đề: Chúng ta phí đời chúng ta quá. Nghĩ tới khi về nhà, thân hình tiền tuỵ mà sợ, khóc lóc như con nít.
Nhưng không cần phải là một giáo sư đại học mới nhận thấy và thi hành cái chân lý ấy đâu. Ông kiếm tên và địa chỉ của những người tàn tật khác và viết những bức thư vui vẻ an ủi họ để họ và ông cũng được vui lòng. Người ta nói xấu, lăng mạ tôi đủ cách; người ta gọi tôi là chó dại, là rắn hổ, là đồ khốn.
500 cuốn sổ nhỏ, trong đó ghi đầy những sự kiện về mọi vấn đề mà hồi sinh tiền ông đã giải quyết. Mấy năm trước, có lần lên thang máy trong một ngôi nhà chọc trời ở Nữu Ước, tôi thấy người coi thang cụt bàn tay trái. Hèléne nói: "Ta sa cơ như vậy, chính lỗi tại ta chứ không tại ai hết.
Xin chân thành cám ơn bác Vvn và xin gởi phiên bản mới đến các bạn khoái. Ngoài ra không còn cách nào khác. Ông có chia tiền cho họ không? Không.
Ta không được rãng rang như hồi xưa - mỗi tuần ta phải đọc một hai cuốn sách, chín, mười số báo - lại quen với lối văn tiểu thuyết và phóng sự nên lối văn nghiêm nghị của những thế kỷ trước không còn hợp với phần đông chúng ta. Tập quán 4: Học tổ chức, trao bớt quyền hành cho người dưới để có thì giờ chỉ huy, kiểm soát Tính cả thẹn của tôi thành bệnh.
Thí nghiệm ấy làm tốn cho họ 20. Tôi đặt nhan đề là Đắc nhân tâm. Cô nói: "Bây giờ thì tôi chỉ nhún vai rồi bỏ qua".
Tại sao ông bị giam cầm trong khi danh ông lên như thủy triều vậy? Nguyên nhân là vì ông làm cho bề trên tiểu kỷ ghen tài và ghét ông. Do đó tôi được bình tĩnh để quyết định. Như vậy nghĩa là gì? Có phải tôi đã dám cả gan nói trắng với các bạn rằng: Khi bị ưu tư đè nghiến và đầu óc rối như tơ vò thì bạn chỉ cần có nghị lực một chút là tâm trạng của bạn hoàn toàn thay đổi đi không? Phải, chính tôi muốn nói vậy đó! Mà chưa hết đâu.
Thực tôi không còn thì giờ mà cũng không còn sức để lo lắng nữa". Vậy bác sĩ Adler khuyên ta mỗi ngày làm một việc thiện. Đó, tôi chỉ làm được có vậy thôi".