Ví dụ hai ông Giáp và ất vốn quan hệ với nhau kháng tốt . Nói nhiều những điều đối phương quan tâm, tránh những điều làm cho đối phương không vừa lòng. Điều cốt yếu là bình tĩnh và nhanh trí cũng có khi phải có cả hài hước.
Ông cổng tào thấy Chu Bác rút đao, sợ quá hai gối khuy xuống lạy như tế sao van xin: "Xin đại nhân tha mạng. Đó là đặt ra trước mắt đối phương một suy lý có đủ điều kiện cần thiết, bức cho đối phương chỉ có một lựa chọn là tin lời anh mà thôi. Lái xe đáp: "Đúng vậy, nhưng đường đông quá!".
Ông mở một con đường rộng, xây dựng nhiều kỹ viện, sòng bạc và phòng biểu diễn tạp kỹ. khơi khơi sẽ dần dần lắng xuống. Ngược lại nếu thăm dò được điều đó thì có thể nhìn thấy đáy lòng của họ.
Chỉ khi nào có thể ngụy trang nhược điểm thành ưu điểm, khiến cho đối phương nghĩ rằng đã nhầm nên đình chỉ tấn công thì anh mới có thể chuyển nguy thành yên được. Hoặc dùng nhiễu khiến cho đối phương không nhận ra đâu là cái thật, đâu là cái giả, nhận lầm cái giả thành cái thật. Than ôi, thiếu nữ chớ ngã trong bùn).
Người cao thủ hơn nữa thì giống như một diễn viên tài ba biến ngay mặt đỏ ra mặt trắng hay mặt trắng ra mặt đỏ tùy theo vai diễn. Một diễn viên khác bèn đến tâu với hoàng đế rằng: "Hai diễn viên này phải vào tù”. Có một số người, vật, việc tình mới nhìn qua không quan hệ gì với anh nhưng nếu động não suy nghĩ thì có thể khai thác cho sự nghiệp của anh.
Ví dụ khi chúng ta xem một tấm ảnh chụp chung với nhiều người thì việc đầu tiên là tìm hình của bản thân. Nàng hết sức thông cảm vai chính tức nhà văn Dotoiepki, thông cảm với cảnh ngộ của nhà văn và tận đáy lòng đã yêu mến hâm mộ nhà văn vĩ đại này. Ông Trần có mâu thuẫn với vợ là một minh tinh màn bạc bị đuổi ra ngoài cửa.
Thời Đông Hán, Liêm Phạm là con cháu danh tướng Liêm Pha nước Triệu thời Chiến Quốc, làm chứng Thái thú quận Vân Trung (thuộc Nội Mông ngày nay). Đuôi lợn gần phân lợn nhất nhưng không thấy đuôi lợn phát triển dài ra. Kẻ nhu mà yếu thì rất ít khi có hại thường tìm bùa hộ thân.
" Tề Cảnh Công nói: !'Như vậy rất tốt" bèn truyền lệnh xuống. Khi anh luôn luôn chiên thượng phong trong các cuộc thi hoạt động văn hóa. Nếu như vi đại học sĩ đó là sư phó thì gọi là "lão sử” (thầy), tự xưng "môn sinh hay vãn sinh".
Tháng 4 năm 1964, nguyên soái Trần Nghị lúc bấy giờ làn bộ trưởng bộ ngoại giao đẫn đầu đoàn đại biểu đến Jacatta ở Indonesia trù bị hội nghị á Phi lần thứ hai ông gặp tổng thống Xucacno của Indonesia, phát hiện ý khiến hai bên không nhất trí. Nàng cẩn thận mở cửa, đối mặt với vị khách không mời mà đến. Khi cấp trên đến thì đường đã thông.
Động cơ nào kết quả nấy, đó là điều tất nhiên. Một số người không chú ý đến sở thích của mình, thậm chí họ không biết mình thích cái gì. Vì vậy người ta chen kín cửa nhà ông ta.