Bạn đang đóng vai một chân phục vụ và bạn sẽ hoàn thành nó trọn vẹn. Nhưng ta đang có những trạng thái bệnh. À, nãy giờ quên chưa xin lỗi anh bạn vô danh bên trái.
Tôi lấy cuốn tiếng Anh không học nữa và bắt đầu chầm chậm tước nó ra. Con nói chuyện với bác này. Người trong cuộc ít chịu hiểu điều này.
Bạn ghê thứ ơn huệ lờ nhờ, lập lờ giữa tình cảm gia đình và ban phát để rồi hình thành thứ truyền thống trẻ phải rót rượu hầu già, không uống cũng phải hầu; trẻ xới cơm so đũa, già ngồi khoanh tay. Hơi buồn cười, bị hại cần sự tha thứ của bị cáo. Họ bảo có năng khiếu đấy, chỉ thế thôi.
Nàng không chịu nổi nỗi đau trong mắt ta nhưng nàng không ngoảnh mặt đi. Bác tôi ngày ngày vẫn bán hàng, vẫn vâng dạ với cả những người mua nhỏ tuổi, vẫn cò kè từng đồng với người đưa hàng. Nhưng nhà văn đọc được trong mắt nàng: Đừng giấu em điều gì anh nhé.
Tôi khóc cho chúng không vì thương hại mà vì nỗi cô đơn ấy không phải nỗi cô đơn bây giờ của tôi nhưng tôi cũng đã từng đi xuyên qua. Ngồi vào bàn cả ngày cũng nhức cơ. Ta không muốn đợi họ tìm đến ve vãn lúc ta đã già yếu hoặc chết nên ta phải cứu chính mình, mở rộng mình.
Bác bạn là đối thủ, là cửa ải đáng gờm nhất. Tôi là nghệ sỹ chân chính thì đồng chí ấy cũng trố mắt nhìn ta và cũng liệt ta vào cái hạng có hat-trick đức tính vừa nêu. Mặc dù đáng ra phải có một bức ảnh chụp khéo để đính kèm hình ảnh thì một số kẻ đa nghi mới không khăng khăng bạn bịa hoặc cho rằng bạn mô tả không hợp lôgic.
Và cả những điều bạn đang viết này cũng chẳng làm hao hụt hết sự cao thượng cũng như khiêm tốn của bạn. Cuốn sách thì vớ vẩn. Đến nơi ở hiện tại thì mấy năm mà không biết ai là hàng xóm.
Để chúng lúc nhúc, lên men khá khó chịu. Xu thế hiện sinh là minh chứng rõ rệt nhất cho điều đó. Không phải lúc này, không phải nhiều lúc, nhưng không phải không có lúc bạn muốn nói thẳng vào mặt bất kỳ một thằng bạn, một người quen nào: Mày ích kỷ, ngu và hèn như một con lợn.
Cũng vì ít trải qua mà tôi chưa đủ hiểu họ để làm họ có thể hiểu lại tôi. Êm dịu và hoang vắng. Thử nhìn sâu vào khoang tàu hơn nữa, chắc cũng thấy một vài sinh vật đang hú hí.
Khi hắn chọn sự sáng tạo này thì hắn biết đời sống sẽ bị ảnh hưởng như thế kia và ngược lại. Ở đây, bạn thấy bệnh tinh thần của bác còn nặng hơn của bạn. Có thể leo lên băng ghế cao hơn để nằm nhưng nóng hơn.