Với họ, viết không có tị ti nào là học. Tôi nghĩ, những người sáng tạo cũng cần khỏe mạnh. Em sẽ lo cho số phận con Dã Tràng mà em cho mình quyền định đoạt.
Thêm nữa, sự khúc chiết là cái hắn đang muốn. Nhưng nó mới vì người ta tìm mãi mới ra, mãi mới cảm nhận được. Từ đó mẹ có nhiều biểu hiện dịu hiền hơn.
Lúc thấy xe của các chú, tôi đã định đi ngay. Thi thoảng chúng bay rợp trời. Rồi bạn hồ nghi có đỡ thì cũng phải nghiêng ngả chứ.
Nhà văn vội vàng quệt nước mắt. Giữa guồng quay, con người ai sẽ dừng lại và dành thời gian cho nhau. Mất thương hiệu hơi bị phiền.
Và một người nghệ sỹ muốn có một sự nghiệp lâu dài và phát triển ổn định khó có thể không quan tâm đến việc rèn luyện thể chất. Còn học phải theo chương trình, ta đã mất hết căn bản (và không phải ta không có lúc tìm thấy sự thú vị trong sự mất căn bản giữa nền giáo dục này). Hai cạnh dài và rộng phía trong được bao bởi hai hàng cây (hình như là) keo cao vút.
Chính trị là một cuộc chiến. Hoặc không thoát ra khỏi ý tưởng các bức tranh trước của bản thân. Nhưng còn chỗ nào không đau nữa đâu.
Mua rau, thịt, bút chì và nhãn vở, còn 500. Bạn thấy mình chạy đua chỉ thua mỗi con chó bécgiê nhà mình. Còn quá nhiều người không có cơ hội biết đọc biết viết, mãi mãi, trong đó chắc không thiếu mầm thiên tài.
Và tìm những câu trả lời cho những câu hỏi sau khi được tiếp nạp một lượng thông tin đủ để không ăn ốc nói mò. Giờ ở nhà chị, thường xuyên gặp nhưng chị chỉ tạt qua nhà ăn cơm chiều rồi lại đi học thêm hoặc vào trường. Có lẽ tôi sẽ kiếm chút gì ăn.
Một thứ gì đó mà không phải thuốc ngủ quá liều. Cháu bảo: Bác Hồ cũng để râu đấy ạ. Mẹ thì không chịu thả bạn ra để nắng làm tan chảy chúng.
Hoặc với nội dung vờ phản ánh chính nó. Có lẽ nên vào nhà vệ sinh, rửa mặt và tè một cái, bạn sẽ sảng khoái hơn và kể câu chuyện một cách khoáng đạt hơn… Tớ áp đặt cậu, tớ thuyết cậu, tớ xưng tớ với cậu, hay tao mày tao với mày cũng là tớ chơi.