Nếu quay mặt ra ngoài cửa, bên phải là cây chanh và giàn thiên lý. Trên đường, bác vẫn lo đủ thứ. Hồi cháu học lớp 11, có một hôm cháu đi học xong không về nhà ngay.
Ban đầu, sức mạnh, khao khát tuổi trẻ khiến bạn không dung hòa được. Nhưng cơ bản bạn không thấy thú vị gì vì sống còn những thử thách khác dù vất vả hơn nhưng có nhiều người xoa dịu hơn, làm bạn thấy khỏe khoắn và minh mẫn hơn. Ta thấy đã đủ ớn rồi.
Nên bạn đừng ban phát lòng xót thương bừa bãi. Trước khi đến, tôi ngầm tưởng tượng đó là một nơi khá chật chội, có những người khoanh tay đứng ở các góc. Và lại thấy quyển sách bị xé.
Việc lựa chọn lăng xê và cộng tác làm ăn với tôi sẽ đem lại cho họ không ít màu mỡ sau này. Đó là mong muốn của cá nhân bạn. Hắn mãi coi mình là một thằng nội trợ tồi.
Bên phải là bụi cây, bụi cây, rồi đến bể bơi. Và nếu quả thật nó dở, bạn sẽ biết tự dằn vặt khi nhận ra. Thử xét lại một chút thì tạo hóa cũng chơi thật ác khi cài vào con người bộ óc, cái tạo ra những thứ biến chính con người thành nô lệ, khi nó chẳng có cớ gì mà không được tự do.
Dù tôi sẽ dạy dỗ nó tốt hơn và đem lại cho nó nhiều hạnh phúc hơn. Không nên ngộ nhận đó là thứ khẩu hiệu của nhà đạo đức. Cơ sở lí luận này có thể tạo nên một xu thế đi hoang không? Thực tế, nó đã xảy ra đầy rẫy và có thể thấy nguy cơ lớn hơn trong nạn chảy máu chất xám.
Được bạo lực hơn? Lộc xộc loạch xoạch toành toạch. Rồi cũng bước vào phòng giám đốc, nói em đã làm được gì đâu. Tôi từng tự hỏi sao công bố cả năm trời mà chúng không đem lại cho tôi một xu nhuận bút, một sự khuyến khích từ những người có chức năng hay một lời mời cộng tác.
Cuốc bộ trên con đường mà đôi mắt chân dẫn mình đi. Còn nếu tôi lỡ chết thì tôi vẫn cười như bất cứ cái chết cho ra chết nào khác trên thế gian đang hồi sinh này. Và tôi sẽ cùng thế hệ tiếp nối phê bình và tháo gỡ.
Mà sao không thấy khuôn mặt, giọng nói, xúc cảm nào mới. Nhưng mà này, ta đâu có cần danh tiếng. Bạn muốn một sự thanh minh lớn hơn.
Việt Nam chơi trận này hay và nhanh hơn trận với Thái. Có điều, bố và ông không hiểu là con hiểu thế. Tôi khóc vì còn chưa trả lời được câu hỏi loài người đến thời đại này (với sự di truyền những tinh túy và cơ hội lớn để tiếp xúc với tri thức) liệu đã đủ năng lực để dung hòa, để không tôn sùng tuyệt đối hay phủ định sạch trơn bất cứ thứ gì.