Rõ ràng bất cứ nói như thế nào, dù chỉ cần thốt ra một chữ “ bất" không thì sẽ manh họa vào thân. Bạn thấy anh ta đang chảy nước mắt bèn hỏi: "Bạn khóc cái gì?" Anh ta đáp lại rằng: 'Tôi nhớ cha tôi, hai mươi năm trước ông bị treo cổ". Có nhiều phương pháp khiến cho người khác khâm phục, một trong những phương pháp hữu hiệu nhất là làm cho người ta cảm thấy anh có tiền đồ phát triển.
Chúng ta lưu ý một chút có thể phát hiện người xưa đánh giá kế mượn uy danh không cao, là điều người quân tử không làm. Bá tính sợ quan nên nghe theo quan. Ông biết rằng trong hàng chục thanh niên đó mai sau sẽ có ít ra một người đem đến lợi ích chưa biết được ngay bây giờ cho ông.
Kể chuyện vốn dễ khiến người ta cười nhưng lần này lão Xá "đánh nhầm trúng thật" đầy kịch tính khiến cho mọi người cười như điên như dại. Khổng Phu Tử nói: “ Xảo ngôn nịnh sách tiên hỉ nhân” (lời nói xảo trá nịnh bợ tổn hại điều nhân). Ông Đậu từ lâu đã nhắm một khu đất trũng phía đông nam hoàng cung.
Ngài hôm sau bèn cấp bài ngà cho Hoàng Lan Giai đi làm tri huyện. Bấy giờ thì Trang Vương hoảng hốt và tỉnh ngộ bảo hề Mạnh cho biết làm thế nào để sửa sai. Nguyên nhân là vì quan huyện không biết xét lời nhìn mặt.
Cần biết đi dưới hiên không thể không cúi đầu, nếu biết nhìn mặt mà bắt hình dong không động thổ trên đầu thái tuế tất nhiên bạn không bao giờ phải chạy vòng quanh. Bạn khi anh quyền cao chức trọng mà luôn luôn tìm cách lấy lòng anh thì đa số là bạn chỉ kết giao với địa vị anh mà thôi chứ không phải kết giao với bản thân con người anh. Tán tụng sau lưng người ta là phương pháp khiến cho người ta phấn khởi nhất và cũng là phương pháp có hiệu quả nhất trong các loại phương pháp tán tụng.
(Tác giả dùng hình tượng hóa trang của các kép hát. Phòng ốc xây dựng xong, khách ùn ùn kéo đến. Đó là nỗi phiền não nhỏ gậm nhấm anh.
Nhưng biểu lộ sự bất mãn này như thế nào thì phải có trình độ học vấn nhất định, đặc biệt là đối với những vấn đề phi nguyên tắc thì phải vừa biểu đạt được sự bất mãn, vừa không làm tổn hại sự hài hòa trong quan hệ giao tế, quả không dễ dàng. Có khi giao tiếp phải dùng phương pháp đối kháng, tức dùng thái độ bất khuất chọc vào điểm đau của đối phương, bẻ gãy tư bản của sự cao ngạo của đối phương. Có một con hươu chột một mắt đi đến bên bờ biển gặm cỏ.
Trong Trướng ốc thưởng hoa, một tập tiếu lâm Nhật Bản có một câu chuyện nhỏ như sau: Có một người nghèo ra ngoại ô ngắm hoa, xung quanh đều là những người giàu có hào hoa. Có một thầy giáo người Quảng Đông, nói tiếng Bắc Kinh không chuẩn, đáng lẽ nói: "Ngã hữu tử cá tỉ phương" thì lại thành ra "ngã hữu tử cá thỉ phóng" (tôi có 4 ví dụ thành ra tôi có 4 cái dắm) . Kỳ thực trên đường đời mọi người đều cần người khác giúp đỡ và phải giúp đỡ người khác.
Loại hành vi trái ngược với bản ý này thường dẫn đến nội tâm bất an và sợ hãi. Nếu nay vì chính sách của Tần Cối có chút trắc trở mà tham ngôi tể tướng dùng người khác e rằng người sau không chắc gì đã sáng suốt, tài giỏi hơn người trước. Để cho Chu Du tin, Gia Cát Lượng đã thị ý tương đối tinh vi.
Một là tri kỷ tri bỉ, hễ vỗ là trúng. Lộ nhược điểm một cách thích đáng thì tốt, làm cho bộ Căn bản Hạ Ngôn không để mắt đến người đồng hương này bèn mượn cớ gì đó không tiếp Nghiêm Tụng.