Truyện dưới đây, của ông C. Rồi nói với hàm răng, mắt, tay, chân: "Duỗi ra". Nhưng nay, tội nằm dài trên ghế mà chủ toạ các cuộc hội họp này .
Pierpont Margan, một trong những nhà tài chánh đại tài, buổi chiều thứ bảy thường một mình lại nhà thờ Trinity ở đầu đường Wall Street quỳ gối cầu nguyện. Vì vậy, nhiều lần tôi kể cho họ nghe chuyện một ông không được học hết những lớp sơ đẳng trường làng mà cũng nên danh. Tôi lo lắng quá, mỗi ngày một thất vọng thêm, không biết phải làm sao đây.
Đau đơn quá, ông không chịu nổi. Vậy để tôi xin kể lời khuyên của hai người theo thuyết vô thần. Nếu bạn là một nhà doanh nghiệp, chắc bạn nghĩ: "Nhan đề chương này thiệt là lố bịch.
Bà mẹ chồng tôi một hôm kể cho tôi nghe cách bà dạy dỗ con cái. Chính những yếu tố này tự bao giờ đã tích hợp và sẽ tiếp tục tích hợp thành tính tình của ta". Rồi lo lắng về y quá, bà ta gầy ốn đi vì những câu hỏi thầm: "Con ta ở đâu? Có được ở yên không? Hay là đã ra trận? Có bị thương không? Hay là chết rồi?".
Vậy muốn diệt ưu phiến trước khi nó diệt bạn thì bạn hãy theo nguyên tắc thứ năm này: Mà có lẽ tôi đã giải nghệ rồi, nếu một buổi sáng kia tôi không ngồi suy nghĩ, rán kiếm nguyên nhân nỗi thất vọng của tôi. Hai năm trước tôi bán chiếc xe hơi để lo thuốc thang cho nhà tôi.
Đọc những sách triết lý viết từ thế kỷ 17, ta thấy thiệt chán: văn trừu tượng quá, nghiêm quá, gọn quá, bắt ta phải suy nghĩ nhiều quá. Và nhờ Trời phù hộ, sáu tháng sau y trở về Tokyo, thế là hết lo. Cái máy tôi tạo ra chạy cũng được, nhưng không hoàn mỹ đúng với lời tôi cam kết.
Tôi lo lắng không biết có làm tròn phận sự không, có sống sót để về ôm đứa con một hay không - đứa con mới 6 tháng mà tôi chưa được biết mặt. Tôi nhìn xung quanh, xem xét lại lỗ hầm chữ nhật của tôi và tự nhủ: "Có vẻ lỗ huyệt quá". Chắc bạn cho rằng ông ta đã đi quá lý tưởng, đã tỏ ra mình hiền hậu và hỉ xả một cách quá đáng? Bạn hãy so sánh ông ta với nhà triết học đại tài người Đức, ông Schopenhauer, tác giả cuốn: Học nghiệm về lạc quan của chủ nghĩa.
Nhưng có một khán giả tại đó nhận thấy chị có tài. "Ít lâu sau khi sung vào đội canh phòng bờ biển, tôi bị đưa tới một nơi nguy hiểm nhất trên bờ Đại Tây dương. Chúng ta chỉ cầu sao cho mỗi người thành một bạn tốt, yêu mến đồng loại, chân thành và tận tâm trong tình thương yêu và trong hôn nhân.
Đọc đến đây, bạn cũng thử tự đặt câu hỏi xem? Rất có thể bạn sẽ khám phá ra rằng chính bạn cũng nhiều khi lo lắng vì những lý do thậm chi vô lý. Tôi đã học được phương pháp giữ cho khỏi ưu tư. Phần đông đều dơ tay.
Trong tuần đầu tiên, không những được lời mà bà còn thấy đời thú vị hơn một chút nữa. Nhất là các ông lớn tuổi, thích được khuyên bọn thiếu niên. Muốn luyện một tâm trạng để được bình tĩnh, thảnh thơi trong lòng, ta hãy theo quy tắc thứ năm này: Đừng bắt chước.